NHẦM
Ta nhầm lẫn giữa ngày đông, đêm hạ
Giữa mưa xuân và mưa bụi ngày ngâu
Giữa suối khô, sông cạn với bể sâu
Giữa đời thật với mộng đầy hư ảo.
Ta nhầm lẫn, ánh chớp đêm giông bão
Với lập loè ánh đom đóm ăn đêm
Tiếng mưa rơi như nức nở bên thêm
Với tiếng sét trong mưa giông bao tố.
Ta nhầm lẫn, tiếng thét gào phẫn nộ
Với tiếng chim thánh thót buổi sơm mai
Sự cảm thông, kìa sao sớm nhạt phai
Để day dứt dồn mãi thành nuối tiếc.
Ta cô quạnh như cánh cò, cánh diệc
Mải miết bay, tìm hình bóng cố nhân
Cánh mỏi rồi, mà chẳng chốn dừng chân
Vẫn vật vã, không bến bờ đỗ xuống.
Ta nhầm lẫn, bóng hoàng hôn chiều muộn
Với bình minh le lói, phía trời đông
Giữa màn đêm với rực sáng trời hồng
Giữa chân thật với hão huyền giả dối...